Xu Hướng 3/2023 # Thêm Một Người Mẹ Bị Ung Thư Vẫn Cố Sinh Con: Ngày Con Chào Đời Là Ngày Mẹ Mù Vĩnh Viễn # Top 11 View | Sept.edu.vn

Xu Hướng 3/2023 # Thêm Một Người Mẹ Bị Ung Thư Vẫn Cố Sinh Con: Ngày Con Chào Đời Là Ngày Mẹ Mù Vĩnh Viễn # Top 11 View

Bạn đang xem bài viết Thêm Một Người Mẹ Bị Ung Thư Vẫn Cố Sinh Con: Ngày Con Chào Đời Là Ngày Mẹ Mù Vĩnh Viễn được cập nhật mới nhất trên website Sept.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.

Từng trải qua những ngày tháng vừa mang thai vừa chống chọi lại căn bệnh ung thư vòm họng, chị Nguyễn Thị Yên (31 tuổi trú tại thôn Đông Lao, xã Đông La, huyện Hoài Đức, Hà Nội) mới cảm nhận hết được những gì một bệnh nhân bị ung thư mang thai phải trải qua.

Chị Yên cũng phát hiện ung thư khi mang thai ở tuần thứ 26 của thai kỳ. Lúc phát hiện bệnh, em bé của chị mới chỉ được 1kg. Chị đã được bác sĩ tư vấn đình chỉ thai nghén để chữa bệnh. Nhưng chị Yên cho rằng mình không bao giờ được phép cắt đứt sự sống của ai dù đó chỉ là thai nhi nên vẫn quyết tâm ‘dù chết vẫn phải sinh con’.

Chị kể chỉ những bà mẹ đang mang trong mình căn bệnh ung thư họ mới hiểu dù mình có chết thì sự sống vài chục năm của con mình phải còn.

Người thì khen nghị lực, sự hi sinh của chị nhưng bên ngoài mọi người đều dị nghị sống nay chết mai vẫn cố đẻ con làm gì.

Chị Yên và bé Tôm, dù không nhìn thấy gì nhưng chị vẫn tự mặc quần áo.

Những ngày đó, chị bị khối u hành hại đau đầu, đau bụng, không ăn, không ngủ, ăn vào lại nôn ra.

Khi bầu được 32 tuần, lúc ấy chị Yên đã bị biến chứng của ung thư làm mù một bên mắt. Nhưng chị vẫn cố chịu và chỉ mong con có thể sinh ra được 2kg. Dù mẹ chết hay sống thì bé vẫn phải nuôi ngoài nên bé thêm lạng nào tốt lạng ấy. Mong ước của bà mẹ thành hiện thực khi bé Bống chào đời nặng 2 kg tại Bệnh viện Phụ sản trung ương vào tháng 11/2013.

Lúc con chào đời cũng là thời điểm đôi mắt sáng của chị Yên cũng khép lại, chị không nhìn thấy gì. Vậy là mong ước được nhìn mặt con của bà mẹ này một lần cũng không bao giờ thành hiện thực. Các bác sĩ mổ con xong, đưa bé cho mẹ nhìn mặt nước mắt chị lăn dài.

Chị Yên bước vào cuộc chiến với ung thư nào là xạ trị, hoá chất. Con chị phải điều trị ở viện và sau đó bé được đưa về quê ngoại nuôi.

Chị Yên kể về những ngày chiến đấu với ung thư và mang thai.

Khi bệnh lui, chị Yên mới được về thăm con. Tình mẫu tử đã giúp bà mẹ chiến thắng bệnh tật. Hết 40 mũi xạ và các liệu trình hoá chất bác sĩ đưa ra, chị đã sạch hạch cùng với tổn thương tế bào ung thư không còn. Điều mà bất cứ ai cũng ngạc nhiên.

Chị Yên kể có những bệnh nhân ở giai đoạn sớm hơn chị nhưng họ không vượt qua nổi cuộc chiến với bệnh ung thư này.

Tình mẫu tử chiến thắng tất cả

Ngày 22/5, chị Yên kể 22h đêm chồng chị đi làm về, anh vào gặp vợ đã kể ‘hôm nay có bà mẹ giống em bị ung thư thà chết vẫn phải sinh con, nhưng khác em là bà mẹ ấy bị di căn vào xương, phổi rồi’. Câu nói của chồng khiến chị Yên vừa thương cho bà mẹ tội nghiệp kia vừa thấy mình còn may mắn lắm khi vẫn được ở bên chồng con.

Từ cuối năm 2017, khi bệnh không có dấu hiệu của tái phát, chị Yên nghĩ tới sinh thêm bé nữa để cho chồng chị vui. Chị tâm sự nếu có chết thì chồng vẫn có các con, chị em có nhau.

Chị mang thai lần thứ 2 trong sự hồi hộp, khấp khởi lẫn lo sợ của người thân. Bản thân chị Yên cũng lo vì nếu bệnh tái phát vào đúng thai kỳ thì không biết chị có vượt qua được không. Nhưng nghĩ tới thêm con, chị lại cầu nguyện xin cho chị mẹ tròn con vuông.

Bé Tôm ra đời trong sự vui mừng và bất ngờ của đại gia đình. Cũng giống như lần mang thai Bống, chị Yên chia sẻ bạn bè mắng trách nhiều vì cho rằng phải lo cho thân mình trước khi bệnh tật như thế còn muốn sinh con.

Nhưng với chị Yên chị tin rằng bất cứ người nào từng trải qua cửa tử như chị đều nghĩ sự sống của mình có thể nay còn, mai hết nhưng sự sống của con mình vài chục năm sau vẫn còn.

Tình mẫu tử là thứ tình cảm có thể cho người ta nghị lực, hi sinh lẫn niềm vui trong cuộc sống.

Bà mẹ dù không nhìn được nhưng vẫn hạnh phúc vì tự bế con, tự vệ sinh cho con, tự lấy quần áo cho con mặc được. Căn phòng nhỏ xíu ở nhờ nhà chị gái chị Yên rất gọn gàng ngăn nắp cũng giúp chị chăm bé dễ dàng hơn.

Người Mẹ Ung Thư Giai Đoạn Cuối Vẫn Cố Gắng Giành Giật Sự Sống Từng Ngày Để Sinh Con

Căn bệnh ung thư vòm họng đã làm cho chị Nguyễn Thị Ánh (30 tuổi, ngụ thôn Tuệ Sơn, xã Sơn Lễ, huyện Hương Sơn, Hà Tĩnh) mất đi khả năng nhận biết dấu hiệu mình đang mang thai. Chỉ đến khi cảm giác có cái gì đó đang cọ quậy trong bụng, linh cảm của người làm mẹ, chị nhờ chồng đưa đi khám mới phát hiện mình mang thai đã 5 tháng.

Bác sỹ khuyên nên bỏ đứa bé để giữ mạng sống cho mẹ nhưng chị không chịu. Chị chưa thể chết được vì còn mang thai, còn cả đàn con thơ dại ở nhà.

Kể từ ngày biết mình mang thai, chị Ánh từ chối điều trị bằng thuốc tây, xạ trị chuyển sang uống thuốc lá. Sức khỏe chị ngày càng yếu dần, mệt mỏi, cổ họng bắt đầu nổi hạch sưng phù.

Cuối tháng 5/2017, chị sinh mổ một bé trai nặng 2,7kg khỏe mạnh, bình thường. Hỏi đến con, chị Ánh ngoảnh mặt vào tường, hai hàng nước mắt rưng rưng.

‘Ở bên con vỏn vẹn được một tuần thì bà ngoại bế con về nhà chăm sóc, tôi phải ở lại bệnh viện điều trị. Tội thằng bé lắm, từ lúc sinh ra đã không được bú sữa mẹ rồi. Tôi nhớ con lắm, nhiều lần định trốn viện về thăm con nhưng chân chẳng thể bước nổi. Không biết ở nhà con có được ngoan không? Có ăn uống được gì không?’.

Sau ca phẫu thuật, sức khỏe của chị Ánh yếu dần, họng nổi hạch to, sưng phù, không còn có thể nhai, nuốt bình thường được. Hàng ngày, chị Ánh chỉ biết uống sữa, cháo xay nhuyễn để duy trì sự sống. Cơn đau hành hoành liên tiếp khiến chị chẳng còn sức để đi lại. Thậm chí, muốn ngồi dậy cũng phải có sự hỗ trợ của người thân.

Tương lai mịt mờ của ba đứa trẻ thơ

Từ ngày nằm viện, căn nhà nhỏ của gia đình chị Ánh cũng khóa trái cửa. Người chồng hàng ngày túc trực vợ trong bệnh viện. Ba đứa con được gửi hai bên ông bà nội ngoại chăm sóc.

Ngồi ôm đứa cháu ngoại còn đỏ hỏn trên tay, bà Trương Thị Hà (53 tuổi, mẹ ruột chị Ánh) buồn bã kể lại số phận bất hạnh của con gái mình. Vợ chồng chị Ánh đều là người trong làng, kết hôn đã 8 năm và có với nhau 3 con trai (đứa lớn 7 tuổi, đứa thứ hai 20 tháng tuổi, đứa út mới 25 ngày tuổi).

Sinh đứa con trai đầu mới được một năm thì chị Ánh phát hiện mình bị ung thư vòm họng. Sau 4 năm kiên trì điều trị bằng xạ trị, thuốc, thấy tình hình sức khỏe ổn định dần, mong muốn sinh thêm đứa nữa cho có anh có em nên vợ chồng chị đã tìm đến bác sỹ nhờ tư vấn. Một năm sau, họ chào đón thêm cậu con trai thứ 2.

Khi cậu con trai thứ 2 mới mới 16 tháng tuổi thì chị Ánh phát hiện mình mang thai. Vì căn bệnh ung thư quái ác làm cho chị mất đi khả năng nhận biết nên mãi đến tháng thứ 5, theo linh cảm của một người mẹ, chị nhờ chồng đưa đi khám mới phát hiện mình có thai.

Sau sinh, bà Hà đưa cháu về nuôi dưỡng. Đứa bé dù không được hưởng hơi ấm của mẹ, phải uống hoàn toàn sữa ngoài nhưng may mắn là bé rất ngoan, bú no là ngủ. Nhà hai bên nội ngoại gần nhau nên hai cậu con trai lớn cũng được họ thay nhau chăm sóc. Vì nhà cách bệnh viện 60km, con cái còn quá nhỏ dại nên dù mẹ con nhớ nhau nhưng cũng không thể gặp nhau.

Được biết, gia đình chị Ánh làm nông nghiệp, thu nhập chính phụ thuộc vào hai sào ruộng cùng số tiền công mà anh Đinh Xuân Thảo (37 tuổi, chồng chị Ánh) nhận được từ nghề phụ hồ. Từ ngày vợ bệnh nặng, anh Thảo ngày túc trực bên cạnh vợ, không thể đi làm. Tiền sữa hàng tháng cho con, tiền chi phí điều trị cho vợ khiến hoàn cảnh gia đình càng thêm kiệt quệ.

‘Tôi chỉ mong con Ánh mau tỉnh lại để về còn chăm sóc đàn con. Hàng ngày, nhìn đứa lớn cứ nắm tay đứa nhỏ đứng ở đầu ngõ đợi mẹ về mà tôi xót xa lắm. Chúng còn quá nhỏ mà tương lai mờ mịt quá’, bà Hà trải lòng.

Trao đổi với PV, ông Nguyễn Văn Duẩn (chủ tịch xã Sơn Lễ) cho biết: Chị Ánh mắc bệnh hiểm nghèo đã 6 năm nay. Bệnh tình chị ấy hiện rất nặng. Ngoài đứa con mới sinh chưa đầy 1 tháng, chị ấy còn hai cậu con trai đang tuổi ăn tuổi ngủ. Hoàn cảnh gia đình rất khó khăn.

Mọi đóng góp hảo tâm cho chị Ánh xin vui lòng gửi về địa chỉ:

Chị Nguyễn Thị Ánh (30 tuổi, ngụ thôn Tuệ Sơn, xã Sơn Lễ, huyện Hương Sơn, Hà Tĩnh).

ĐT: 01656473551 (chị Nguyệt, em gái chị Ánh)

Bị Ung Thư Vẫn Gắng Gượng Đi Làm, Người Mẹ Cố Sống Từng Ngày Để Lo Cho Đứa Con Khờ Bệnh Tật

Đó là số phận đẫm nước mắt của chị Nguyễn Thị Ngọc Thanh (SN 1978), ngụ quận Bình Thủy, TP. Cần Thơ khi mang trong mình căn bệnh ung thư buồng trứng quái ác.

Mẹ ung thư, con bị down chỉ biết nói cười

Hơn hai năm chống chọi với căn bệnh ung thư, sức khỏe của chị Thanh – giáo viên dạy Hóa, trường THCS An Thới (quận Bình Thủy) ngày một yếu đi sau những lần hóa, xạ trị liên tục.

Một ngày đầu tháng 9, chúng tôi tìm đến căn nhà nhỏ số 505 đường Bùi Hữu Nghĩa (khu vực 6, phường Bình Thủy), nơi chị Thanh đang sinh sống cùng chồng và 2 đứa con trai của mình.

Ngồi một góc trên chiếc võng xếp, chị Thanh co người lại, đầu đội chiếc mũ tai bèo, sau một hồi trò chuyện, chị ái ngại bỏ chiếc mũ ra, bất giác đưa đôi bàn tay gầy gò sờ lên đầu mình. “Tóc chị không còn mọc nổi nữa rồi”, chị Thanh cười nghẹn.

Theo chị Thanh, sau khi kết hôn cùng anh Lê Văn Thành, anh chị có với nhau 2 người con trai. Năm 2012, Lê Văn Nhân, đứa con trai lớn của chị chào đời trong niềm hạnh phúc vỡ òa của người làm mẹ. Đau đớn thay, khi Nhân được 4 tháng tuổi, em được các bác sĩ xác định mắc phải hội chứng down bẩm sinh. Dù đưa con đi khắp nơi để chạy chữa nhưng vợ chồng chị đành bất lực, chỉ còn biết dành tình yêu thương bù đắp cho đứa con trai tội nghiệp.

“Lúc biết bé bị bệnh chị sốc lắm, đến mười mấy tháng bé vẫn chưa đi được. 2 vợ chồng chị đi khắp nơi để tập vật lý trị liệu cho con, giờ 8 tuổi nhưng nó chỉ biết ú ớ hết khóc rồi cười, chưa nói chuyện gì được. Anh chị cũng gửi con đi theo học ở trường Tương Lai (nơi điều trị các bé bị khiếm khuyết), cũng may là bé hòa đồng, vui chơi được với các bạn nên dạn dĩ hơn”, chị Thanh nghẹn lời, đưa đôi mắt đỏ hoe nhìn về phía 2 đứa con rồi nói tiếp.

“Trong cuộc đời chị có 2 cú sốc lớn, một là thời điểm biết thằng Nhân bị bệnh, 2 là lúc bác sĩ nói chị có khối u trong người…”.

Tháng 6/2018, chị như ngã quỵ tại bệnh viện khi bác sĩ thông báo chị mắc phải bệnh ung thư buồng trứng. Mọi dự định, tương lai phía trước bỗng chốc tan biến với chị khi cầm tờ giấy xét nghiệm trên tay.

Nhớ lại thời điểm ấy, chị Thanh giọng nghẹn lại: “Chị như rơi xuống tầng địa ngục vậy, ở trong bệnh viện chị khóc quá trời. Điều đầu tiên chị nghĩ đến là 2 đứa con của mình, thằng Tiến (SN 2015) khi đó mới hơn 2 tuổi, chồng chị chỉ làm sửa xe, ba cọc ba đồng thì sao đủ, chị ngã xuống, 2 đứa con sẽ khổ…”.

Chị mong sống thêm từng ngày để lo cho con, tụi nó còn quá nhỏ

Từ ngày phát hiện bị bệnh ung thư, bao nhiêu tài sản mà 2 vợ chồng tích góp được đều đổ dồn vào việc chữa trị thuốc men cho chị Thanh. Cái nhà chị đang ở cũng phải cầm cố để vay mượn, bù qua đắp lại trong những lúc ngặt nghèo.

Có nhiều lúc mệt mỏi, chị Thanh muốn bỏ cuộc, nhưng nhìn thấy 2 đứa con khờ nheo nhóc đòi mẹ, chị không cho phép bản thân mình gục ngã.

“Chị đi rồi thì sẽ nhẹ nhàng đó, còn 2 con của chị thì sao. Biết đâu mình điều trị, gặp thuốc thì sống được vài năm, có khi được chục năm thì con mình nó lớn rồi…

Ban đầu ai tới thăm chị cũng khóc, nhưng sau chị nghĩ lại, mình có khóc cũng đâu có hết bệnh. Chị tự động viên mình phải lạc quan lên, trong khi nếu mình cứ khóc thì chồng con mình lại buồn. Nói thật, giờ với chị, sống được ngày nào hay ngày đó, càng lâu càng tốt để có thể lo cho con mình. Chết thì ai cũng phải chết, nhưng con của chị còn quá nhỏ, thằng Nhân lại không được lanh lợi như người ta, chị không an lòng…“, chị Thanh bật khóc.

Mặc dù sức khỏe rất yếu nhưng chưa bao giờ chị Thanh có ý định nghỉ dạy để ở nhà dưỡng bệnh. Một phần chị nhớ trường, nhớ lớp, nhớ những cô cậu học trò mỗi ngày đều í ới gọi cô, phần còn lại vì nỗi lo kinh phí, cơm áo gạo tiền.

“Anh Thành sửa xe cũng ế lắm, chị bệnh như thế này, việc trong nhà anh phải lo hết, lo cho 2 đứa con nữa. Phải nói là chị biết ơn Ban giám hiệu nhà trường, anh chị em đồng nghiệp dữ lắm. Mọi người đã hỗ trợ hết mình, dạy thay, dạy thế để chị được tiếp tục ở lại trường… Sau năm đầu điều trị, chị cũng khỏe dần, đứng được nhiều lớp hơn, mập ra nữa, ai dè tháng 4 vừa rồi, chị bị lại, bao nhiêu hi vọng sụp đổ”, chị Thanh tâm sự.

Sau đợt đầu vô 23 liều hóa xạ trị, lần này chị Thanh phải tiếp tục vào 12 liều nữa để hi vọng níu giữ sự sống ở lại cùng 2 đứa con nhỏ. Nhưng: ” Chỗ nào mượn chị cũng mượn rồi, đâu ai cho mình mượn hoài được, một tháng chị phải vô 3 liều, tầm 5 triệu, chưa kể tiền ăn uống theo chế độ dinh dưỡng riêng, giờ phải cố chứ biết làm sao”, chị Thanh nói.

Trong căn nhà trống, 2 đứa con của chị Thanh nô đùa hồn nhiên bên mẹ. Thằng Nhân cứ í ới đòi chị Thanh dẫn đi chơi, bị mẹ la thì òa ra nằm khóc, giận hờn. Trong khi đó, thằng Tiến nũng nịu ôm mẹ vào lòng, thỏ thẻ: “Con thương mẹ”.

Xin chân thành cảm ơn!

Hy Vọng Phép Màu Với Bà Mẹ Bị Ung Thư Giai Đoạn Cuối Vẫn Cố Sinh Con

Anh Đỗ Văn Hùng, chồng của chị Liên, buồn bã không giấu được nước mắt khi vừa trải qua cảm giác vui vì có con, đau khổ vì bệnh tình của vợ. Anh Hùng và chị Liên đã có với nhau bé gái. Khi chị Liên mang thai bé thứ hai, cả hai vợ chồng chị đều vui mừng vô bờ bến. Họ đã chuẩn bị đón thành viên mới trong gia đình thì tai ương ập đến.

Ung thư vú di căn, đó là chẩn đoán của bác sĩ khi chị Liên thường xuyên bị ho, khó thở do ung thư di căn vào phổi. Đứng trước lựa chọn kinh khủng nhất: Chọn sự sống cho mẹ hay sự sống của con. Chị Liên đã quyết định chọn sự sống cho con mình dù biết rằng phía trước là cả hành trình vô cùng gian nan.

Những ngày tháng mang thai với bà mẹ bình thường đã khó nhọc, với chị Liên đó là quãng thời gian vô cùng mệt mỏi và đau đớn do ung thư hành hạ. Anh Hùng từ khi phát hiện bệnh, chị Liên không thể nằm ngủ mà phải ngồi 24/24, mệt quá thì ngả người ra con thú nhún để nghỉ chứ nằm như bình thường là điều không thể.

Cùng vợ trải qua những tháng ngày ở viện rồi về nhà, anh Hùng lúc nào cũng mong có phép màu đến với gia đình họ. Ngày 22/5, ca mổ đặc biệt của vợ anh được tiến hành.

Nghe tiếng khóc của con, chạy theo con đến xe cứu thương để đưa bé về Bệnh viện Phụ sản trung ương, ông bố chỉ biết khóc. Mừng vì con cất tiếng khóc chào đời, lo vì bệnh tình của vợ không biết như thế nào.

Các bác sĩ chăm sóc cho em bé con chị Liên – Ảnh BV K trung ương

Anh vội vàng tạm biệt con để các y bác sĩ đưa con về bệnh viện khác còn anh quay lại với vợ đang nằm trong phòng hồi sức tích cực bệnh viện K. Chị Liên đã đặt tên con Đỗ Bình An, đây là mong mỏi của vợ chồng chị, hy vọng con sẽ bình an.

Khi bước vào ca mổ, các bác sĩ cũng lo lắng có thể ca mổ sẽ khiến chị Liên không bao giờ tỉnh lại nữa. Dù biết trước định mệnh, chị vẫn cầm tay chồng dặn dò phải chăm sóc thật tốt cho các con.

Cuộc mổ đã tạm mẹ tròn con vuông, người đàn ông ấy lại trăm bề nỗi lo con yếu, vợ cũng yếu. Anh Hùng lo lắng, chỉ mong vợ con có thể vượt qua được những thử thách này. Anh mong đó là cơn ác mộng, khi tỉnh lại phép màu sẽ đến với mẹ con Liên.

Cháu bé con chị Liên – Ảnh BV K trung ương

Từ trải qua những năm tháng tương tự anh Hùng, anh Trần Mạnh Hà, bố của bé Gấu, câu chuyện lay động hàng triệu trái tim khi mẹ của bé Gấu đã từ chối điều trị ung thư phổi để sinh ra bé vào năm 2016.

Anh Hà tâm sự chỉ mong phép màu sẽ đến với gia đình chị Liên. Phép màu của Trâm vợ anh không thành hiện thực nhưng bé Gấu được sinh ra từ sự hi sinh, tình thương vô bờ bến và nghị lực phi thường của người mẹ.

Khi sinh bé được 3 tuần, mẹ của Gấu cũng qua đời do ung thư. Bằng tình yêu của gia đình và cộng đồng, bé Gấu đã khoẻ mạnh và trở thành đứa trẻ bình thường như bao đứa trẻ khác.

GS Trần Văn Thuấn, Giám đốc Bệnh viện K trung ương cho biết ca mổ là sự hợp tác của ba bệnh viện Bệnh viện Phụ sản trung ương, Bệnh viện quân y 103 và Bệnh viện K. Sự hợp tác, hỗ trợ tạo nên điều kỳ diệu giúp cho gia đình và xã hội thêm một công dân mới nhờ nghị lực tuyệt vời của người mẹ.

Trong khi đó, PGS Trần Danh Cường, Giám đốc Bệnh viện Phụ sản trung ương, cho biết ca mổ sinh cực kỳ khó vì sản phụ ở tư thế ngồi. Hơn nữa, bệnh nhân yếu, không thể gây mê và có thể không qua khỏi khi mổ sinh. Vì thế, bác sĩ phải mổ rất nhanh cho sản phụ. Cháu bé chào đời khóc to, đây là phản ứng tốt. Ca mổ đã thành công nhưng việc chăm sóc cho hai mẹ con cần nhiều thời gian.

Cập nhật thông tin chi tiết về Thêm Một Người Mẹ Bị Ung Thư Vẫn Cố Sinh Con: Ngày Con Chào Đời Là Ngày Mẹ Mù Vĩnh Viễn trên website Sept.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!